- Home
- Tránh Xa Nam Chủ: Ta Muốn Làm Nhân Vật Quần Chúng!
- Chương 29 - Tổ đội với du minh cùng cảnh hạo
Lục An Nguyệt trong lúc chờ cửa mở, không khỏi có chút suy nghĩ, cửa mở lâu như vậy, lỡ tang thi ập đến thì không lẽ bị xé xác sao? Thiện tai thiện tai a! À mà đúng rồi, nàng cũng đã lên level 5, có lẽ đã có bảng nhiệm vụ.
Lục An Nguyệt hí hửng mở nhiệm vụ, nhưng 1 giây…2 giây…3 giây…Và nó đó! Bảng nhiệm vụ không hề có, yeah!
“Này này Tiểu Lam, không phải đáng lẽ level 5 là có thể làm nhiệm vụ rồi sao?” Lục An Nguyệt véo lỗ tai của Lục Minh Lam, rất chi là không có hình tượng bĩu môi. Không phải khi nãy nàng đã lên level 5 rồi sao? Nhiệm vụ của nàng đâu oa!
“A! Chủ nhân, nhẹ tay một chút, ngài không biết chữ thương hoa tiếc ngọc viết làm sao sao?” Lục Minh Lam cũng bĩu môi, đem đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn nàng ra vẻ rất vô tội, bé có biết gì đâu nha!
“Hừ, không phải tiểu tổ tông nhà người thần thông quảng đại sao? Ân, còn không mau xem xem sao giờ ta vẫn không được làm nhiệm vụ” Lục An Nguyệt không cho là đúng, liền áp chế thương tiếc trong lòng, lực đạo ở tay tăng mạnh, hiển nhiên là khiến Lục Minh Lam nhà ta đau đến muốn mau nước mắt.
Lục Minh Lam thầm đem máy chủ liệt vào danh sách đen, vì cái máy chủ vô trách nhiệm bỏ sót chủ nhân mà bé bị véo lỗ tai, thật đáng giận! Bé phải khiển trách một phen mới được!
Thật ra Lục An Nguyệt không hề biết anh em họ Bạch đã động tay động chân mở cho nàng một con đường hoàng kim đầy lóng lánh, bất quá cũng thật gian khổ. Vì sở dĩ không có nhiệm vụ, chỉ đơn giản là vì nàng phải làm nhiệm vụ đặc biệt, còn nhiệm vụ thường? Cũng thật sỉ nhục máy số lượng có hạn này.
Tiểu Hồng nhìn một màn chủ tớ trước mặt, rất không có chí khí thiên vị chủ nhân mình, cũng thầm xem Lục Minh Lam là một cái nhân vật rất vô trách nhiệm, dám làm chủ nhân mất hứng. (Tác giả:ta vẫn không hiểu sao ta cho nhà ngươi vào đây làm chi Tiểu Hồng: *uốn éo* Tác giả đại nhân nga, người đã bị sắc đẹp của ta quyến rũ rồi hắc hắc hắc)
Du Minh và Cảnh Hạo nhìn nàng cùng Lục Minh Lam người mắng người ủy khuất này, cũng thật im lặng tỏ vẻ ta không thấy gì hết. Thật đúng là cái tổ hợp kì quái.
“Đi vào thôi” Cảnh Hạo lên tiếng, giọng nói từ tính trầm thấp vang lên làm cho Lục An Nguyệt nghe xong, ngồi nghiêm chỉnh, liếc Lục Minh Lam một cái tỏ vẻ nàng sẽ tính xổ bé sau làm bé càng lúc càng oán hận máy chủ vô trách nhiệm.
Kì thật Cảnh Hạo cũng không nhất thiết phải lên tiếng làm gì, nhưng vì muốn nàng không bị mất mặt thì vẫn thật hảo tâm. Lục An Nguyệt cũng biết điều đó nên Cảnh Hạo trong mắt nàng từ soái ca mặt than thành mặt than tốt tính.
Du Minh nhìn bộ dáng hai người một rắn ở phía sau, khóe môi giựt giựt, đúng là càng lúc hắn càng không hiểu thế giới tam quan này hỗn loạn ra sao rồi.
Lục An Nguyệt nhìn khung cảnh từ hoang mạc hoang sơ, chuyển thành một khung cảnh nghiêm trang. Bên trong căn cứ mới vào là một trạm kiểm soát, để lưu lại thông tin nhân vật, trả lại xe, bốn người một rắn chậm rãi đi vào bên trong.
Nàng nhìn phố xá sầm uất có rất nhiều nam nhân mặc quân phục đi lại, cũng có lúc sẽ có một vài bóng dáng nhỏ nhắn của nữ nhân. Khi nàng liếc qua ba người Du Minh, Cảnh Hạ và Lục Minh Lam thì không biết từ lúc nào trên người họ đã là quân phục rồi.
Bên trong căn cứ kì thật giống như một thành phố thu nhỏ, chỉ là người ở thì rất đa dạng, nào là thú nhân, tinh linh, nhân loại. Cũng không có gì đặc biệt, nhưng đem lại một cảm giác mới lạ và khá thú vị.
“Hai anh level không thấp, tại sao còn ở khu tân thủ làm gì?” Lục An Nguyệt không biết phải làm gì lúc này, quả thật có chút mờ mịt, liền thành cái đuôi nhỏ bám theo Du Minh và Cảnh Hạo.
“Nhiệm vụ liên hoàn, bọn anh tổ đội nhóm làm nhiệm vụ, nhiệm vụ bây giờ là vào khu tân thủ trợ giúp tân thủ trong vòng 7 ngày” Du Minh nở nụ cười đáp, bọn hắn thấy Lục An Nguyệt bám theo cũng không có chút khó chịu, dù sao thì dù Lục An Nguyệt có chút thần bí ra, là NPC cấp cao ra, thì nàng cũng không có gì đáng lo ngại, Hahaha
“em cũng là tân thủ, xin hãy giúp đỡ” Lục An Nguyệt mừng rỡ, nàng hiện giờ không biết phải làm gì đầu tiên, có người chỉ điểm vẫn tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Nàng mặc dù da mặt có chút mỏng, nhưng lúc cần vẫn sẽ dày một chút a!
Du Minh nhìn cánh tay mảnh khảnh, trắng nõn đang chìa ra trước mặt mình, đánh mắt qua Cảnh Hạo hỏi ý kiến. Cảnh Hạo chỉ gật nhẹ đầu, không nói gì. Du Minh liền vô cùng vui vẻ bắt tay nàng. Thế là một nhóm 4 người 1 thú cứ thế mà có liên kết.
“Ân, chào mừng em đến với đội của tụi anh” Du Minh liền thử gởi cho nàng một cái yêu cầu tổ đội, nở nụ cười hảo sảng.
Lục An Nguyệt vội đồng ý, Cảnh hạo lúc này mới lên tiếng
“Đi tìm chút nhiệm vụ, giúp Nguyệt lên cấp” Cảnh Hạo không buồn mở thông tin của nàng lên xem, Du Minh cũng không buồn nói gì, thế là Cảnh Hạo vẫn thật ngây thơ coi nàng là người chơi, và thật ra nàng chính là người chơi, chỉ có những người khác hiểu lầm nàng là NPC thôi.
“Được, ta nghe nói rằng sắp có một nhiệm vụ cấp A dành cho người chơi làm nhiệm vụ liên hoàn giống tụi mình ở đây đấy, kinh nghiệm rất cao, phần thưởng cũng hậu hĩnh. Lại còn không quy định phẩm cấp, rất có lợi cho Nguyệt” Du Minh nhanh mồm nhanh miệng nói ra thông tin mình biết được, bọn hắn kì thật cũng không tốt như vậy, chỉ là Cảnh Hạo muốn giúp đỡ người này hắn cũng sẽ không ý kiến.
Lục An Nguyệt nhìn Du Minh và Cảnh Hạo đang trao đổi ngay trước mặt, cũng thật ngoan ngoan đứng một bên làm bé ngoan. Nàng còn đang lệ thuộc vào người ta đấy! Biết thức thời mới là chính nhân quân tử!
Nàng trong lúc rảnh rỗi, đánh giá khung cảnh xung quanh, quả thật rất náo nhiệt nhưng cũng mang theo hơi thở nghiêm trang cùng căng thẳng. Nàng có thể nói rằng sever này chắc hẳn rất đối lập với sever [Mộng Chi Cảnh].
Nàng nhìn những hàng quán, khu nhà ở, còn có vài nhà hàng nhỏ, dĩ nhiên nàng biết trong game vẫn có cảm giác đói và khát, không ăn và uống thì HP sẽ giảm. Nhưng ở đây lại phổ biến lương thực khô, còn những món khác thì không được phổ biến, chắc hẳn vì không có thời gian nấu nướng, với lại cũng không ai tình nguyện nấu. Có lẽ không ai để ý, nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy có nghề nghiệp trù sư trong bảng giới thiệu.
Lục An Nguyệt xoay chuyển một hồi suy nghĩ, khóe môi nhếch lên thành đường cao nho nhỏ khó phát hiện. Thân thể nàng được giấu trong chiếc áo choàng đen rộng, chỉ lộ ra vài lọn tóc màu đỏ tươi như máu. Khi nàng cúi đầu thì sẽ không thấy gì, nhưng khi ngẩng lên sẽ thấy một phần cằm nhỏ nhắn cùng đôi môi hồng nhuận phấn nộn. Nàng bên ngoài cũng cao hơn kha khá so với những nữ nhân đồng trang lứa, hiển nhiên vào đây cũng sẽ khá cao, nếu như dùng hai từ để diễn tả về nàng thì chính là “ngự tỷ”!
Lục Minh Lam bên cạnh nhìn bộ dáng ma mị của nàng, trong lòng cảm thấy may mắn vì mình kịp thời đem áo choàng đưa cho chủ nhân, bộ dáng này quá mức dụ hoặc. Chủ nhân cũng thật là, đã biết bộ dáng mình mỹ lệ, lại còn chọn tộc hồ ly và tinh linh, rõ ràng là đem dung mạo mình thành quyến rũ ngất trời. Chỉ tiếc là bây giờ vẫn chưa có đạo cụ che giấu diện mạo
“Đi thôi Nguyệt, chúng ta đi làm nhiệm vụ, em chỉ cần ngồi một bên là được” Du Minh cười đánh thức suy nghĩ của Lục Minh Lam và Lục An Nguyệt. Nàng nhẹ giọng đáp vâng rồi cũng như cái đuôi nhỏ chạy theo hai nam nhân cao lớn.
Cái tổ hợp có chút quái dị, hai nam nhân anh tuấn cao lớn, một thâm trầm một hòa ái. Lại có một bóng dáng gầy yếu toàn thân vùi trong chiếc áo choàng màu đen đi theo như cái đuôi. Bên cạnh còn có một tiếu shouta bộ dáng cao ngạo nhưng rất manh, trên cổ tiểu shouta là một con rắn mỹ miều màu đỏ vô cùng đẹp. Tổ hợp như thế thu hút không ít ánh mắt, chỉ là mọi người rất nhanh đã làm việc của mình, dù sao thì trong game không thiếu những thứ kì quái
Lục An Nguyệt mở thông tin của hai người họ, nhìn thấy Du Minh level 43, còn Cảnh Hạo chỉ mới level 38 mà thôi. Nàng có hỏi qua Lục Minh Lam thì biết level cao nhất game hiện tại là 85, hiển nhiên Du Minh và Cảnh Hạo cũng chơi chưa lâu. Nhưng nếu nghiên cứu kĩ, sẽ thấy chiến lực và vài thứ khác của hai người họ rất cao. Du Minh thì thiên về phòng thủ, còn Cảnh Hạo lại tấn công rất khủng khiếp. Nhìn vào ai nghĩ hai nam nhân này lại che giấu thực lực như vậy đâu.
Mà muốn ra khỏi khu tân thủ thì phải trên level 15. Lục An Nguyệt khí thế ngút trời, chúng ta phải cố gắng lên! Nàng quyết định dùng tài khoản này để làm mấy cái nghề nghiệp nhỏ nhoi như trù sư, luyện khí sư, dược sư, vân vân…
Lục An Nguyệt mở khư đỉnh, bỗng nàng thấy một hộp quà tân thủ, nàng ấn vào xem thử, thì đó là quà tân thủ level 5, hiển nhiên nàng không chút khách khí ấn nhận. Một đống đồ vật lấp đầy chỗ trống trong khư đỉnh, nào là vũ khí, lương thực, và vài thứ nàng chưa biết công dụng. Mấy thứ này đều không có tên, cũng không thấy chút thông tin nào, làm nàng có chút ngờ vực, nhưng chắc không vô dụng đâu nhỉ?
“Đến nơi rồi chủ nhân” Lục Minh Lam kéo góc áo nàng, chỉ chỉ vào chỗ một cái bảng gỗ treo đầy những tờ giấy, Du Minh và Cảnh Hạo đang nhìn gì đấy. Nàng cũng không có ý định tiến lại. Nàng nhàm chán đảo mắt.Bỗng một bóng dáng xuất hiện trong tầm mắt nàng, đồng tử nàng mở to, thể hiện sự ngạc nhiên cùng khiếp sợ
-Tác giả đã trở lại nga-
=]] Ta đã trở lại, thành thật xin lỗi mọi người, do ta phải giải quyết vài vấn đề, vả lại ta cũng sinh bệnh, đã kéo dài đến bây giờ, nhưng ta cũng không có bỏ con của ta nha, vì thế hảo hảo thông cảm cho ta.
Gửi cho mọi người ngàn tim nà <3
=]] Có ai đoán được tiểu Nguyệt nhà chúng ta gặp ai mà ngạc nhiên vậy không há há há. Cơ mà truyện này dự sẽ vừa dài vừa nhàm, ta tiếp tục cảnh báo lần thứ n
Có ai hóng H không? =] có thể không có H của tiểu Nguyệt nhưng có thể của nhân vật phụ nha, dù sao thì một cái nồi lẩu không có gia vị sẽ rất nhàm chán!
Và lời cuối cùng =] cảm ơn mọi người đã ủng hộ ta nha