“Hà Tâm! Cô mau ra đây!”
Khương Dương gõ cửa một hồi lâu vẫn không thấy ai đáp lại liền trực tiếp gọi lớn.
Niệm Mị chống cằm, ánh mắt vẫn ôn hòa nhìn về phía cổng viện.
“Hà Tâm!”
Gọi liên tiếp vài lần cũng không thấy ai trả lời, Khương Dương liền đá mạnh vào cổng.
Đúng lúc này có người dân đến đưa rau đưa dưa cho Niệm Mị. Cô ấy vừa thấy có hai tên ăn xin doạ người, một tên còn đang đập cửa, cô liền lập tức chạy tới nắm lấy tay Khương Dương rồi bắt đầu la:
“Anh là ai? Đập cửa nhà em Hà làm cái gì? Muốn bị đánh hay sao hả?”