………….
Bảy mươi năm kể từ ngày Mạc Phàm rời đi, thời điểm vĩ nhân vĩ đại nhất trong lịch sử toàn bộ đa trục vị diện không từ mà biệt mãi mãi biến mất, mọi thứ rốt cục tìm lại về đúng quy luật tồn tại vốn có của nó.
Sau kỷ nguyên trật tự, sẽ là kỷ nguyên hỗn loạn.
Thượng Thương rời đi, tất cả Thiên Đạo bị thất thoát quá lớn nguồn năng lượng dự trữ, tạm thời lâm vào ngủ say vô thời hạn, cũng không biết khi nào bọn chúng mới có thể tỉnh giấc. Này đồng nghĩa cái gì, mỗi vị diện sẽ không có thần quyền, không có Thiên Đạo lực lượng, không có thần hồn pháp tắc, tựu tương đương với mất đi cái gọi là thế giới bài danh nóc nhà, Thiên Đạo Đế Hoàng đều không còn, bởi vì chẳng ai đại diện tiếng nói của Thiên Đạo nữa cả.
Mặc dù nó không tương đương với việc tất cả thế giới nhất định sẽ đại loạn, tuy nhiên, hết thảy chúa tể đều không có vị diện lực lượng, thực lực giảm sút đi một đoạn tương đối. Thậm chí, liền những vị kia Đế Hoàng đã sáng tạo ra Thần Hồn, bây giờ Thần Hồn cũng chẳng có Thiên Đạo nào bảo quản níu giữ, cho nên sẽ không có trọng sinh lưu trữ ký ức một lần nào nữa, chết rồi đồng nghĩa với chết chắc rồi, đừng mơ luân hồi nắm mệnh cách cùng ký ức lớn lao cũ. Bước qua Hoàng Tuyền một cái, thì là tương đương đầu thai một kiếp mới, giống như Phong Thanh Dương loại kia, bản thân sẽ không còn những kiếp trước quan hệ.
Khỏi phải nói, loại trừ Hắc Ám Vị Diện đã hỗn loạn sẵn ra, những thế giới khác liền lâm vào cảnh lộn xộn khắp nơi như thế nào. Quân Thần không thỏa đáng, dân binh sẽ nổi loạn, bao nhiêu phẫn nộ cùng căm tức ách thống trị chế độ cũ rốt cuộc có chỗ phát hỏa dục.
Có lẽ, trước đây Chaos đã tiên đoán đúng.
Thế giới quy tắc trước sau sẽ trở về bản chất vốn có của nó.
Mạc Phàm lên làm Thượng Thương, chẳng qua cũng chỉ là mạnh vượt trội, mạnh áp đảo, dùng thần quyền lực lượng cưỡng chế kìm áp tất cả cái quy tắc nguyên thủy này lại. Phục pháp, phục luật, không phục được lòng.
Cuối cùng, Thượng Thương rời đi, mọi thứ liền tự thân phát dục, phát triển theo chiều hướng mong muốn của tiếng gọi vũ trụ. Dù có hay không một “Người” nằm ở “trên tất cả mọi người khác còn lại”, kết quả trong lòng ai nấy đều đã rõ ràng.
Có lẽ, thế đạo này, cũng chẳng cần một cái gọi là Thượng Thương…
Thượng Thượng vai trò liền đã xong rồi, Thượng Thương tạo ra khởi nguyên, tạo ra đa vị diện, tạo ra thương linh vạn vật, dẫn dắt thế đạo. Sau đó, Thượng Thương liền không nên tồn tại nữa. Đó không phải là pháp tắc nào cả, đó gọi là quy luật, tre già măng mọc, giang sơn sóng sau vồ sóng trước, con cái có hiếu với cha mẹ, lớn rồi cúi đầu thờ phụng tổ tiên, đó là quy luật.
70 năm trôi qua, bởi vì Băng Hà Thánh Linh Mục Ninh Tuyết bạo thể băng phong, đem bản thân nàng toàn bộ ma năng cùng linh hồn tạo thành Tuyết Ngạo Thần Vực thống trị Bắc Băng Dương lúc trước, mà băng hệ đáng sợ ở chỗ, càng ngâm lâu thì càng mạnh mẽ ủ dồn, thời khắc này, nó liền tràn vào toàn bộ Bắc bán cầu, từ Bắc bán cầu xâm lược lấn xuống khiến nhân loại và vô số yêu ma chủng tộc mất đi địa phương sinh hoạt.
Thiên Hy và Phong Nguyệt Cát đã sớm rời đi thế giới, cùng khế ước Tuyệt Hải Hoàng Điệp tiến về Quang Minh Vị Diện giải quyết một kiện thảm họa liên quan đến Sa Đọa Thần Sấm Thor.
Mặt khác, Hải Mộ Đế Leviathan thì đem quân tràn vào Minh Giới, phát động chiến tranh với Minh Thần Minh Nhạn để chiếm lĩnh địa bàn, độc chiếm sức mạnh Minh Giới.
Đọa Lạc Viêm Quân Lucifer đồng dạng sớm rời đi thế giới, chẳng ai hay biết hắn ở đâu, liên lạc cách thức nào. Có một vài truyền ngôn nói rằng Lucifer đã luân hồi, cũng có một vài truyền ngôn thì cho rằng hắn đã phá hủy ma tính của mình, xuất gia tu hành, hoa rơi cửa Phật, cũng có không ít tin đồn nói rằng Lucifer đã trở về Hắc Ám Vị Diện tìm kiếm Văn Thái. Nhưng hết thảy mấy cái kia, lời nào là thật, lời nào là giả dối, khó mà biết được.
Chỉ biết rằng, lần gần nhất có sự tích mà xác suất dự đoán đúng cao nhất, nghe nói Lucifer có một lần xuất hiện ở Vạn Tượng Giới, nơi này sau đó ngập tràn Mạn Đà La bỉ ngạn trắng.
Venus là con gái của Chaos, như thế nào nàng sẽ chết dễ dàng như thế đâu???
Vạn nhất, nàng không có chết…
Lucifer có lý niệm của mình, Mạc Phàm Thượng Thương đều không đánh đổ được lý niệm của hắn.
Thế gian cửa ải cao nhất, luôn luôn là cửa tình.
Lucifer điên vì tình, Phong Thanh Dương chết vì yêu, Mạc Phàm không phục, ngả bài, đánh cái luân hồi vì gái.
Chẳng phải do Thương Kiếp có bao nhiêu mạnh mẽ cưỡng ép được Mạc Phàm tiến vào. Trên thực tế, hắn dư sức thoát khỏi Thương Kiếp đấy. Nhưng quy tắc có vay có trả từ tương lai và quá khứ sẽ không thành lập, dẫn đến sự tồn tại của dòng thời gian bị xóa bỏ, đa vị diện sẽ bị xóa bỏ. Mạc Phàm dĩ nhiên có thể không màng đến sự tồn tại này của đa vị diện. Nhưng là, thứ đóng vai trò quyết định hắn phải nhảy vào Thương Kiếp Luân Hồi chính là Vĩ Linh Hoàng. Trong lòng hắn muốn gặp lại nàng, cho nên mới lựa chọn quay về điểm bắt đầu, đi vào Thương Kiếp Luân Hồi, trả nợ quá khứ. Nói một cách vĩ mô và cao cả hơn, nhờ có nàng, dòng thời gian mới thành lập, vũ trụ mới không bị xóa bỏ. Đây đúng oan nghiệt cực độ.
Mạc Phàm nhảy vào luân hồi rồi, Phong Thanh Dương thì hóa kiếp không biết có trọn vẹn gặp lại người mình yêu hay không, còn Lucifer hiện tại cũng mắc kẹt trong tình kiếp của chính mình, hắn có thể là ma, cũng có thể sa vào phật, chỉ đơn giản nhìn xem hắn tin tưởng loại nào hơn.
Ngược lại là trong thời kỳ hỗn loạn này ở thế giới ma pháp, không còn Thiên Đạo, Nam Cực Đế Hoàng Ymir lợi dụng phía Bắc có Mục Ninh Tuyết thần vực tràn xuống, Ymir liền ngay tại Cực Nam tiến hành Kỷ Băng Hà hung hăng ép từ phía Nam bán cầu đi lên, mong muốn hóa thế giới thành băng nguyên, lấy băng làm nguyên tố chủ đạo, biến thế giới ma pháp thành Băng Vị Diện, chính mình có thể xưng tuyệt đối chi Thần.
Thế nhưng là, vọng tưởng Kỷ Băng Hà của nó khó thành hiện thực, Sahara giáo chủ Behemoth so với Ymir càng âm trầm ẩn giấu sâu hơn, nhờ thân cận biết trước Mạc Phàm rời đi, đồng dạng quan hệ tốt thu hoạch được rất nhiều nguồn lực dồi dào kể từ Thần Mộ quá khứ, nó bây giờ là đột phá đến Bất Hủ Đế Hoàng trình độ. Behemoth dẫn đầu làm khó dễ, tại Mục Ninh Tuyết băng phong 70 năm sau, tiến hành toàn thế giới hoang mạc hóa, ép cho Tuyết Thần Ngạo Vực của Mục Ninh Tuyết về lại chỉ còn một cái đảo núi Băng Vĩnh Cửu trôi nổi ở Bắc bán cầu.
Thật giống như Nam Cực lục địa vậy, Mục Ninh Tuyết địa phương vĩnh sinh băng phong, trở thành Bắc Cực lục địa, đương nhiên, diện tích nhỏ hơn khá nhiều.
Mà lại, từ Bắc Âu trở xuống, toàn bộ châu Âu đại lục bị cát vàng bao phủ, tử thương vô số. Châu Á, Châu Đại Dương cũng chịu chung số phận, liền cả Ymir cũng lấy làm kinh hãi, tự giương cờ trắng đầu hàng rút quân.
Nhân loại rốt cục chỉ có thể tự mình cứu mình.
Toàn bộ thế giới phát động phòng chống sa mạc hóa, mấy vị Liên Bang Cấm Chú Pháp Vương mạnh nhất xuất hành đi ra, bọn họ có khoa học tiêm kích chiến đấu, có vô tận binh lực người máy công nghệ cao pháp sư hỗ trợ, còn có, trận pháp, dung hợp pháp môn, chồng pháp, tốc pháp, khí vận pháp vân vân. Ma pháp thịnh thế phát triển, thời đại trước để lại cho hậu đại đời sau không ít thần vật có thể sử dụng được đến, thật giống như ngày xưa Tần Vương, Hưng Đạo Vương, Thánh Đế Lý Thái Tổ, Thiên Hoàng Minh Trị để lại cho hậu thế át chủ bài đối kháng yêu ma đồ vật vậy.
Văn minh tiếp nối thế hệ càng ngày càng mạnh, có thể chung cuộc thắng hay không hết thảy yêu ma thì không nói, nhưng xa xưa đến nay, nhân loại chưa từng có tiền lệ bị tuyệt diệt thất bại.
Thua thắng là chuyện bình thường. Nhân loại vẫn như cũ luôn luôn quật cường tựa cỏ dại vậy, mãi mãi không hề chết, mãi mãi luôn có kỷ nguyên thiên tài ma pháp tiếp nối.
Không có Mạc Phàm, không có Mục Ninh Tuyết, không có Thiên Hy, Nguyệt Cát, không có nghĩa là bọn hắn sẽ bị khuất phục chịu thua đi. Trong thế giới toàn chức pháp sư còn có nhiều nhân vật như vậy, nhiều cố sự như vậy, nhiều diễn biến liên miên xảy ra, thế giới này ở trong lòng bản thân mỗi người liền là một cái hoàn chỉnh chân thực, không bởi vì truyền kỳ về Mạc Phàm kết thúc mà biến mất, cũng sẽ có thật nhiều sự kiện cũng không nhất định do Mạc Phàm chấm dứt.
Thượng Thương đã hoàn thành vòng đời của mình mà ngã xuống.
Sức mạnh càng lớn, quyền lực càng lớn trách nhiệm càng phải lớn. Nhớ kỹ, câu này chưa bao lỗi thời.
Có lẽ thế đạo này vĩnh viễn sẽ không thể nào thai nghén ra thêm một cái Thượng Thương nữa đâu, nhưng thế giới thì vẫn còn đó, và hằng hà cố sự về sau sẽ mãi mãi luôn tiếp diễn.
…………………………
Tại một kỷ nguyên thời gian xa xôi nào đó.
Siêu Duy Vị Diện.
Tây Trúc.
Trên mảnh đồi tuyết có một ngôi nhà sàn, trước nhà trồng chút cây lấy trái ăn được trong mùa lạnh.
Hiên nhà bên trên, có một cái bàn vẽ.
“Nhã Tràm, con đang vẽ thứ gì?” Một cái ăn mặc giản dị người đọc sách đi đến bên cạnh con gái mình, ngồi xuống.
“Cha, nơi này thật đẹp, không hiểu sao con có một loại cảm hứng luôn luôn muốn vẽ lấy tranh ở nơi này. Ngươi nhìn, ta sáng tác truyện tranh sắp sửa xong”. Một cái chừng 14 tuổi thiếu nữ xinh như Thu Nguyệt ngồi đó vẽ tranh, phác thảo toàn bộ khung cảnh trước mắt.
Ở mảnh núi tuyết Tây Trúc trong vắt này, rất nhiều tuyến ao hồ cá tung tăng nhảy, có sóc trắng cùng thiên hồ chạy vờn trên bãi cỏ xanh biếc, tầng trời se lạnh, mưa tuyết thỉnh thoảng phất phơ, thất thải mây bồng cầu vồng mắc ngang, một chút tam vĩ, lưỡng vĩ tiểu hồ được chăm như thú cảnh làm bạn với dân làng trong thôn trang.
Nơi này là nơi mà cha mẹ nữ hài rất yêu thích, bọn hắn thường xuyên thích du lịch nơi này, lấy làm ngao du mảnh địa phương.
Phong Nguyệt Cát xoa đầu hài nhi: “Ngày trước ta và mụ mụ ngươi đi ngang qua đây, đồng dạng cũng rất thích a”.
Phong Nguyệt Cát mỗi lần nhớ lại thời điểm, khuôn mặt liền xuất hiện u buồn. Nơi này quá nhiều hoài niệm, phảng phất cùng mình ở đây trao cho ai đó nhẫn cưới cầu hôn lần đầu tiên liền trong đời.
Có một cái sắc son đạo lữ, một bóng hình mị hoặc nữ nhân gảy đàn cầm vẽ mây tranh, cùng mình bầu bạn dưỡng thảo.
Mỗi lần hồi tưởng lại nơi đó tĩnh mịch cùng duy mỹ, vô luận người ở chỗ nào Phong Nguyệt Cát nội tâm luôn có thể luôn luôn cảm nhận được một tia an bình.
“Cha, cha, người làm sao thế ? Người lại nhớ mụ mụ à”. Phong Nhã Tràm mở miệng nói ra.
“Không, ta không có”. Phong Nguyệt Cát gạt phanh, giả dối nói.
“Thế sao mắt người ươn ướt đỏ hoe vậy. Uây nha, người lại nhớ mụ mụ”. Phong Nhã Tràm hồn nhiên nói ra : “Không phải người nói mụ mụ chỉ là bận đi giải quyết một chút việc ở thế giới của nàng thôi sao? Yên tâm đi, mụ mụ lợi hại lắm, so người càng lợi hại gấp trăm lần, người lo làm gì”.
Nguyệt Cát hơi trầm một chút, cố gắng trấn định tâm tình của mình.
“Nhã Tràm, ngươi vẽ tiếp đi, ta vào nấu chút đồ ăn”.
Phong Nguyệt Cát đứng lên, quay lưng lại về phía con gái mình mà bước.
Mỗi bước chân của hắn lại cứ như từng bước thiếu niên nhà nghèo năm nào, nặng trĩu mà đầy cảm xúc nghẹo ngào.
Có thể là.
Thiếu niên huyện Phúc Lộc năm ấy đến cuối cùng vẫn không thoát được lời nguyền của bản thân mình.
Thiên Sát Cô Tinh, vĩnh sinh cô độc.
Hắn cứu được tất cả mọi người, cứu được cả thế giới thoát khỏi thảm họa tận thế, chỉ là, không cứu được nàng…
Vạn kiếp bất phục.
Cái giá phải trả quá lớn, quá lớn…
………………
Nhã Tràm không hiểu ngồi đó.
Nàng tiếp tục vẽ vẽ chuyến phiếu lưu của cha mẹ và ông ngoại bà ngoại mình theo sử sách viết lại.
Bắt đầu từ đâu nhỉ!?
….
Trung Học Thiên Lan ở ngoài, mưa tí tách tí tách rơi xuống.
Phía ngoài cửa trường, chật ních đông đúc những gia quyến đứng đợi con cái tan học, bọn họ bị nước mưa xối ướt khắp mình nhưng vẫn mang theo kỳ vọng lớn lao.
Ngày hôm nay nhưng là bọn họ hài tử thi cử vào trung học phổ thông a, có thể hay không gia nhập Thiên Lan cao trung, có thể hay không tương lai hảo hảo thành tựu liền xem hài tử hôm nay biểu hiện rồi!
Ngươi không nhìn lầm.
Chính là ma pháp cao trung!
Xã hội này, ma pháp làm đầu!
Hết thảy hài tử đều cần tiếp thu chín năm nghĩa vụ ma pháp giáo dục, sau khi học xong chín năm ma pháp cơ sở lý luận cùng ma pháp sinh hoạt kỹ năng, đều sẽ tiếp thu trung khảo như nhau, thi đậu vào nhóm mới có thể tiến vào ma pháp cao trung, trở thành một tên chân chính Ma Pháp Sư!
Ai, ở thế giới này, nhưng là ý nghĩa số một a…..
Hoa lan bị nước mưa rơi rụng ở trường học suốt dọc đường, sau khi tiếng chuông reo lên, bọn học sinh chen chúc mà ra, hoặc là đi một mình, hoặc là tìm kiếm chính mình tiểu đồng bọn, thảo luận hôm nay cuộc thi nội dung, đáp án đúng sai đề luận.
“Này, Mục Bạch, nguyên tố ma pháp bảy hệ, băng hệ, hỏa hệ, thổ hệ, thủy hệ, phong hệ, quang hệ, lôi hệ, này đạo đề các ngươi làm được sao?” Một tên mang tiểu nơ mặt trắng nam sinh hỏi.
“Hoàn mỹ giải đáp”. Cái kia bất kể là kiểu tóc, thân cao, tướng mạo đều có thể nói nam thần Mục Bạch nói rằng.
“Không hổ là chúng ta đứng đầu lớp a, đề lý thuyết khó như thế đều làm được… Ồ, đó không phải tên đần dựa vào copy để thi đậu Mạc Phàm sao?” Mặt rỗ Triệu Khôn Tam nói rằng.
Nam thần Mục Bạch con mắt lập tức xem thường liếc mắt một cái thiếu niên lù đù kia, tên này đúng trẻ trâu, vừa ra khỏi trường liền mở nút áo, bỏ áo ra quần, trông vô cùng bặm trợn.
Mục Bạch nói: “Cái tên này lập tức sẽ cùng cha hắn như nhau, làm một cái đáy xã hội sinh hoạt viên đi”.
“Đó không phải chính là người hầu của Mục gia các ngươi sao, ha ha ha!” Triệu Khôn Tam cười to nói.
Ba người này nói chuyện rất càn rỡ, căn bản là không sợ bên cạnh cái kia gọi là Mạc Phàm thiếu niên nghe thấy.
Cười nhạo xong, ba người này tự mình nghênh ngang rời đi, hiển nhiên bọn họ có đầy đủ tự tin có thể thi đậu ma pháp cao trung.
“A, Mục Bạch, ngươi muốn giác tỉnh hệ nào là hệ đầu tiên đâu?”
“Băng hệ”.
“Ha ha, ta muốn giác tỉnh Phong hệ, phong hệ rất nhanh”.
“Ta thì… là Không Gian Hệ”.
“Ngươi bị đần à, lần đầu tiên thức tỉnh, làm gì có không gian hệ. Xác xuất một phần triệu thậm chí độ khó hơn nhiều a, đồng vị không đủ khí vận, ngươi mẹ nó đừng mơ tưởng”.
“Vậy à, vậy Ám Ảnh Hệ đi”.
“Mẹ điên, đồ hắc ám pháp sư”.
“Ha ha, không ấy, ta muốn có triệu hoán hệ, ta triệu hoán ra u lang thú có phải rất ngầu không? Nghe nói may mắn còn đạt được tán thành của tinh linh a, ngươi nghe, hỏa nhi viêm cơ, có phải vô cùng tuyệt?”
“Triệu hoán quá lệ thuộc, ngươi bị thương ai chữa. Ta ưa thích Trì Dũ hệ, làm bác sĩ cữu đỡ mọi người a”.
………
Thiếu niên Mạc Phàm nghe nghe, con mắt lóe sáng lên, rất là có cao độ lòng quyết tâm.
“Hừ, không phải Lôi Hệ cùng Hỏa Hệ thức tỉnh đầu tiên mới tiện hành hung trang bức thế gian sao?”
Mạnh nhất, cuồng bạo nhất, hủy diệt nhất, mẫn sát nhất, có cái gì so Hỏa so Lôi càng mạnh!?
“Một trong hai, ta muốn một trong hai… à, vạn nhất, có thể thức tỉnh cùng lúc hai hệ không nhỉ?”
……………………………………….
Phong Nhã Tràm viết rất say sưa, nàng muốn kể lại cố sự ông ngoại mình cùng cha mình theo cách viết của nàng chứ không phải là lịch sử.
Chỉ là, không biết vì cái gì, mỗi khi vẽ khung cảnh ở Tây Trung, nàng luôn luôn có cảm giác ông ngoại đang nhìn thấy cha mẹ nàng.
Người ta nói, cha mẹ thì luôn có một loại cảm thụ đặc biệt với con cái của mình. Phảng phất, giống như tâm nguyện mong muốn được theo dõi tương lai những hạt giống do mình gieo trồng vậy.
Nhã Tràm ở đây… đây là thần giao cách cảm xuyên về quá khứ sao? Nàng đầu nhập vào ông ngoại, cho ông ngoại cảm thụ lấy cha mẹ mình từng có cuộc sống bình an?
Phong Nhã Tràm không chắc chắn.
Chỉ biết một điều chính là, nàng thiên phú tâm linh, có liên quan đến ngoại cảm thần giao cách cảm một số chuyện trong quá khứ.
Phảng phất cảm thấy ông ngoại vừa ở quá khứ đi ngang nơi này, nhìn thấy cha mẹ của nàng ở chỗ này lớn lên, ở chỗ này sinh sống qua rất nhiều năm thời gian, bắt đầu từ nơi này con đường ma pháp sư đi.
Ông ngoại hẳn cũng sẽ lấy làm tự hào….
Cuối cùng, bút vẽ dừng lại ở đoạn kết của cha nàng chặn đứng Thiên Kiếp do Thần Mẫu Gaia và Bắc Âm Đại Đế Hắc Ám Vị Diện gây ra, một kiếm Phục Hận giải cứu thảm họa hai cái vị diện.
Phong Nhã Tràm hài lòng đóng quyển truyện tranh chính mình vẽ ra.
Nàng nghĩ nghĩ, muốn đặt tên một chút.
Ban đầu, do dự đặt là Toàn Chức Pháp Sư, vẫn nên nói là Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản đâu, không, cả hai quá tự huyễn, không tốt để đặt.
Cần có chút nhạy cảm hàn lâm để thu hút một chút.
Cuối cùng ngẫm nghĩ, Phong Nhã Tràm quyết định đặt một cái tựa sách khác.
“Đóng lại quyển sách của thanh xuân”.
Có chút cố sự vô hạn buồn da diết, kể hoài cũng kể không hết, tiết tấu kể càng là quá dồn dập đi, vòng lặp đau khổ cùng tuyệt vọng liền cứ thế trở nên vô tận.
Song, bất quá trong mắt Phong Nhã Tràm, nàng viết viết, cảm xúc liền trân trọng ông ngoại của mình. Ở một góc nhìn nào đó, những cái kia truyền kỳ vẫn sẽ mãi mãi đẹp như vậy nếu nó vĩnh viễn không có hồi kết.
Nghiệt duyên cũng được, nghiệt ngã cũng tốt, nhưng thanh xuân của họ, liền trời đất đều không ngăn cản nổi họ mãi mãi luôn nỗ lực tìm đến với nhau.
Đóng lại cuốn sách của thanh xuân, ước muốn mãi mãi tại thanh xuân tồn tại, nhưng lại sợ nó mãi mãi tồn tại sẽ khiến người ta không cách nào thoát khỏi trầm mê u muội không dám bước ra.
Vô hạn ở người, đóng lại ở tâm.
Xin đóng lại một thanh xuân rực rỡ.
Của cuộc hành trình Toàn Chức Pháp Sư.
===========================================
Cuối cùng đến đây thôi, kết thúc rồi nha mọi người.
Tác giả bộ truyện dị bản này gọi là Phan Phan nha mọi người. Phan Phan, Phan Phan, Phan Phan. Bởi vì diện mạo tác bên ngoài không được ưa nhìn, cho nên bà con cô bác anh chị em cậu mợ cũng đừng tò mò dung nhan tác làm gì, thực sự là thất vọng lắm.
Bắt đầu ngày đầu tiên viết truyện cho đến nay đã là hơn ba năm. Thực ra tác không cảm thấy mình viết truyện ghê gớm bao nhiêu và đáng tự hào gì cả, chỉ là thích viết, viết viết thể nghiệm đi vào thế giới do mình nghĩ ra. À không, nói đúng kịch bản thì phải thế giới này do Loạn thúc – tác giả Toàn Chức Pháp Sư nghĩ ra, bản thân tác chỉ là dùng lại văn mẫu xào nấu, bon chen bay vào thế giới này chủ yếu là vọc vạch phá phá, vạch lá tìm sâu, có bao nhiêu hang hốc tự mình ảo tưởng moi ra hết.
Ban đầu có nghĩ tới viết vài chương phiên ngoại của truyện, nhưng một hồi nghiêm túc nghĩ thì phiên ngoại cần rất nhiều cảm xúc mới viết được, khi nào rảnh rỗi, thỉnh thoảng có thể sẽ trồi lên quăng một chương để tiện quảng cáo truyện mới, cũng có thể là không, không thể hứa trước.
Tác giả yêu thích quyển sách này, quyển truyện kế thừa đầu tay và cũng lấy đi 3 năm tuổi trẻ. Ai kiện thì cứ kiện, tác giả cũng không có mua bản quyền Loạn thúc đâu, viết vì đam mê, từ đam mê lại thành phấn khích. Nhưng theo tác giả tìm hiểu biết sơ sơ, thể loại ‘đồng nhân’ như thế này thị trường rất nhiều, thậm chí người ta còn thương mại hóa, hẳn là sẽ không bị gì. Với lại, Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản vẫn luôn luôn giữ đúng lập trường và chí hướng, luôn luôn free – không tốn phí đọc đó bà con cô bác.
Mới ban đầu truyện viết theo kiểu văn phong máy dịch (mọi người hay gọi là convert). Cũng không phải do tác giả lậm convert hay ngáo ngữ đâu, chẳng qua là khó bỏ thói quen mỗi ngày đọc bản dịch nhanh trên web. Cảm thấy nếu viết convert luôn thì sẽ phù hợp hơn. Về sau đã hạn chế lắm rồi, sách mới bảo đảm không có convert.
Ba năm qua, thành thật xin lỗi anh em đồng bào sáng tác trên vtruyen và converter truyện từ app metruyenchu, metruyencv, mtc gì đó. Xin lỗi các cô bác chú dì, nhưng ngôi top 1 đề cử sách và tương tác sách, top 1 số lượng Minh Chủ người hâm mộ, cộng đồng Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản xin cái vé Vô Địch chi vương nhé. Top 1 ngồi hoài lạnh lẽo thì đương nhiên là vui rồi, nhưng không phải tự mãn hay vọng tưởng đâu nha, đừng ai đọc rồi giận dỗi chửi bới, nói tí khoe để tạo động lực thôi chứ tác giả biết mình trình độ thấp lắm, văn học mạng chỉ mới là bản thân tập tành đi bước đầu tiên.
Thành tựu này chỉ là động lực để tác giả ngày đêm không ngại sức khỏe hao tổn mà lao đầu vào hoàn thành tác phẩm đầu tay. Đương nhiên, nhiều lúc tác giả cũng rất nóng giận và không thích bị hối chương, nhưng suy cho cùng, mọi người hối chương ta cũng rất thích, chỉ là hôm đó làm nhiều quá mệt nên mới sát phạt mọi người trong truyện thôi.
Hi vọng mọi người sẽ yêu mến và theo chân tác giả đến quyển sách mới.
Dự kiến 01-04-2023 nha, dự kiến thôi, không bảo đảm tuyệt đối, nhưng là sách mới. Cần rất nhiều thời gian trau chuốt và chuẩn bị kĩ lưỡng.
Lần nữa cảm tạ tất cả mọi người theo chân tác giả nhé. Có cái ô dù lớn, mong tương lai sẽ đánh sập văn học mạng lần nữa.
===========================================
Nhân tiện, thành thật cảm tạ 103 Minh Chủ (Cấm Chú Pháp Sư) của Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản nhé. Cảm tạ luôn ông Nguyệt Linh Hạ Băng đã sáng tác thơ mỗi một chương suốt thời gian dài qua. Thơ của ông sẽ được úp trên facebook nhóm.
Viết cái danh sách để cảm tạ mọi người trân trọng nhé, tự hào vì truyện này là truyện duy nhất trên hệ thống có số lượng Minh Chủ hơn 100. Tạm thời ngẩng đầu nhìn bầu trời xưng tiếng vô địch. Tương lai có thể cúi đầu xuống, nhưng không quan tâm.
1.Thanh Y tiểu thư
2.LinhĐan Tiểu Thư
3.Nguyệt Linh Hạ Băng
4.Mạc Vĩ Kỳ
5.Amur Tigro
6.MrHHH
7.Le An
8.ngô việt hùng
9.Bi Huỳnh Senpai
10.AnhRin
11.Nguyệt Tư Thiều Quang
12.Bigdaddy
13.Nguyệt Viên Cửu Y
14.Tà Thần MP
15.Aleksander Pinok
16.Lightz
17.NMTrung
18.Nguyệt Thiên Thu Cúc
19.Điệp Hoàng
20.Dalziel
21.DarkDragon102
22.Lương Duy
23.Gildarts
24.Henry Bui
25.Tuân Đỗ
26.Mink vank
27.Nguyệt Thiểm Đao
28.Nguyệt Triều Đông Dương
29.Hard Kas
30.Sherwin
31.Rudeus
32.Hirioko
33.Nguyệt Thần Tộc
34.Darryl
35.Bạch Y Cầm Thương
36.Nguyệt Thiên Thanh
37.Duy FED
38.Lộc Vũ
39.Nguyệt Kỵ
40.Adrian
41.Tuấn soledad
42.Jasper
43.AIRBENDER
44.MCRap
45.Nguyệt Hắc Minh
46.Keqing
47.Boom265
48.Hỗn Ma
49.Hoèng Roép
50.Thắng Bùi
51.Nguyễn Ngọc Hiền
52.Nguyệt Thiên Minh
53.Cassandra
54.Trọng Nguyễn Văn
55.Tà Thánh Vương
56.BNnqS62589
57.Ashura
58.Ernst Muller
59.Tino Tuấn Kiệt
60.moon821
61.Shinn
62.Thiết Giáp Thánh Quân
63.Huấn Minh
64.Thuan Nguyen
65.Nguyen Hoang Anh
66.Henry Nhân
67.Ariceus
68.Nguyệt Nhật Khổng Minh
69.Hung Hyun
70.Hải Karin
71.Cucarachass
72.Best Trộm Chó
73.vu nguyen
74.ThanhLam97
75.the best
76.Shinjin
77.adachi
78.ken picas
79.Kimmy
80.Công Tử
81.vdtnam
82.Quân Thạch hữu
83.Nguyễn Tiến Trường
84.Anh Tuan
85.Nguyễn Văn Đàn
86.Viêm đế
87.Dyrroth
88.Ăn Hại Main
89.NMDũng
90.Lê Viết Tùng
91.Thanh Do
92.Asha Corea
93.Đồ Ma Vương
94.Mr Độc
95.Khương Triệu
96.Vô Tình 123
97.SubZero
98.Nguyệt Khuynh Nhan
99.Nguyệt Tuấn Lãng
100. Acnologia ĐT
101. thuong Nguyen
102. Tiểu Phi Hiệp
103. thầy đồ kiết
Còn rất nhiều Tông Chủ và những chức danh khác trong danh sách Người Hâm Mộ, ngại quá không thể ngồi liệt kê hết.
Mọi người năm mới vui vẻ !
Chờ sách mới ! ! !
………………..
Phần cuối cùng và ngoài lề, đây là thơ của Minh Chủ tên Hạ Băng (người hâm mộ nổi tiếng nhất truyện, và bình luận tương tác nhiều nhất luôn). Hạ Băng sáng tác bài thơ tóm tắt toàn bộ truyện luôn nhé. Mình post ở đây luôn để cảm tạ sự tâm huyết này (bản full ở trong group nhé – rất dài)
Thơ Dị Bản của người hâm mộ.
Màu đen hay là màu trắng
Màu đen có tội ai chăng tử à
Tử trạng, ai phản bội nha
Hoàn toàn vô tội lật là kèo ư
Ta tìm đến người câu từ
Thánh Thành phản chiếu tâm tư chốt rồi
Mạc Phàm tử vong rõ hồi
Ác ma cũng có thể thôi khác mà
Tế đàn, giáo hoàng đến nha
Khống hồn chiến đấu đấy mà chẳng sai
Cự long cự thần tranh tài
Ta thuộc thế giới này ai cản lời
Dị đoan Tà Thần một đời
Bản ngã gán ghép ai thời có câu
Đại thiên sứ thứ tám đâu
Ác ma hồn thiện khắc sầu thứ chi
Thiên sứ tội ấn nhìn đi
Song minh giới đến chuyện gì âm u
Đế vương vong linh báo thù
Hắc ám vị diện nghìn thu đất này
Bên trên cấm chú ra tay
Ma pháp mỗi người cách hay học mà
Hình sứ nhân gian thêm nha
Phán quan địa ngục ai ha thấu dường
Mắt xích tử thần địa phương
Của ta năng lực nói thường khó tin
Sa giang quốc đó anh nhìn
Bích ngự cùng hoạ tuyết in giữa trời
Truy tìm mưu chủ làm thời
Remiel manh mối rơi tên này
Nàng chưa bao giờ đổi thay
Biểu tượng quen thuộc chốn này hiện ra
Hắc ám vương hoàng tộc mà
Thực lực ẩn giấu sâu xa sự tình
Khuyết đi vương vị tình hình
Bước vào luyện ngục thử trình ai sao
Bỉ ngạn tử linh kiều cao
Huyết đàm bên dưới vẽ nao bản đồ
Bạch tinh linh đó mơ hồ
Huỳnh trung linh sứ dựng lô cản đường
Tay không phá xích phi thường
Hắc quang hồn thạch địa phương nói dần
Cung phụng bát miếu tà thần
Thế lực truyền thuyết hiện thân nói thành
Giải mã bích ngọc huyền anh
Kẻ thù thực sự sau mành nhìn nao