Adam Johnson vốn là một kiến tập Thánh kỵ sĩ là đội dự bị cho Thánh kỵ sĩ đoàn, thế nhưng kể từ khi Thần Thánh giáo đình phát động cuộc Thánh chiến ở Java và ngày càng bị sa lầy lực lượng dự bị của Thánh kỵ sĩ cũng bị triệu tập. So với Franz là Vinh dự Thánh kỵ sĩ Adam còn nhỏ hơn hắn nửa bậc nên phải gọi Franz là đại nhân. Huống chi chiến tích của Franz vang dội cả đại lục nên Adam không có gì là không phục khi Franz là cấp trên của mình.
Nơi Franz được truyền tống đến là một hòn đảo thuộc đế quốc Java, nơi đây có một doanh trại của Thần Thánh giáo đình đóng quân, bên trong có đến một ngàn Trừng giới kỵ sĩ. Cũng nói thêm Trừng giới kỵ sĩ tương đương với một quý tộc cấp thấp của các đế quốc. Thường thì mỗi kỵ sĩ khi chiến đấu thường mang theo từ hai đến năm tùy tùng, những tùy tùng này cũng đều là những tín đồ sùng đạo sức chiến đấu không hề kém. Vì vậy tuy nói doanh trại có một ngàn Trừng giới kỵ sĩ nhưng lại có đến gần năm ngàn người. Theo lời của Adam đứng đầu doanh trại là một vị Lam y giáo chủ, phía dưới là mười vị kiến tập Thánh kỵ sĩ được tập trung như Adam, mỗi người đều dẫn đầu một chi trăm người Trừng giới kỵ sĩ.
Franz được sắp xếp vào một lều riêng biệt, có hai vị Trừng giới kỵ sĩ làm tùy tùng. Hắn vừa mới đặt mông xuống ghế Adam liền bước vào hành lễ nói.
“Thánh kỵ sĩ đại nhân, Lam y giáo chủ cho mời”.
“Được rồi Johnson kỵ sĩ, không biết giáo chủ gọi ta có việc gì?”
Nghe Franz nói Adam vội vàng trả lời.
“Ngài gọi thuộc hạ Adam là được. Nghe nói vừa có tin tức từng Thần Thánh chi đô truyền tới, giáo chủ liền phải thuộc hạ mời ngài đến”.
“Được rồi, đi thôi”.
Adam dẫn Franz ra ngoài, bên trong doanh trại người ngựa đông đúc, ai cũng mặc khôi giáp màu bạc sáng loáng, dù là tùy tùng của Trừng giới kỵ sĩ cũng là một thân thiết giáp, tay cầm trường thương bộ binh, chỉ là mũ giáp không có mặt nạ sắt như các kỵ sĩ khác thôi. Franz đi xuyên qua hai cái doanh đến khu lều trung tâm được canh gác nghiêm ngặt. Bước vào bên trong lều đã có một lão giả tầm sáu mươi tuổi mặc lam y, tay cầm pháp trượng gỗ cố gắng một viên ma hạch màu xanh lớn. Đây chính là người đứng đầu nơi đóng quân, một vị Lam y giáo chú.
“Giáo chủ đại nhân, Bonaparte Thánh kỵ sĩ đại nhân đã đến”.
“Được rồi, ngươi lui đi”.
Nghe lời Lam y giáo chủ Adam hành lễ lui ra ngoài. Xét về địa vị Franz tương đương với một Lam y giáo chủ nên cũng không cần phải lễ tiết nhiều. Lam y giáo chủ đưa tay tỏ vẻ mới Franz ngồi xuống bên ghế rồi nói.
“Bonaparte Thánh kỵ sĩ, ta ngưỡng mộ ngài đã lâu bây giờ mới có thể được gặp”.
“Ngài quá khen rồi, không biết gọi ta đến có việc gì?”.
Lam y giáo chủ dường như rất hài lòng với thái độ của Franz nên hơi gật đầu nói.
“Thánh kỵ sĩ không biết, thời gian ngài mất tích trên đại lục đã biến động rất nhiều”.
Lam y giáo chủ từ từ kể cho Franz nghe tình hình của đại lục trong gần hai năm rưỡi Franz vắng mặt, từ Chiến thần điện cho đến Thánh chiến,… Franz ngắt lời nói.
“Không biết giáo chủ có tin tức gì của Ala không?”
Biết Franz lo lắng cho gia tộc của mình Lam y giáo chủ mỉm cười nói.
“Thánh kỵ sĩ yên tâm, hiện tại Ala đế quốc cùng Tinh Hà đế quốc là hai cường quốc cùng chiến tuyến với giáo đình ta nên không có vấn đề gì, Ala lại càng không bị chiến hỏa lan tới mà ngày càng phát triển. Về phần Bonaparte gia tộc thì nghe nói gia chủ Duss đã đột phá đến Thần cấp sơ kỳ, Heter nguyên soái thì đang bế quan để mong đột phá đến Thần cấp hậu kỳ đây”.
“Vậy là tốt rồi”.
Franz thở phào một hơi rồi nói.
“Thế nhưng ta không nghĩ giáo chủ đại nhân gọi ta đến chỉ để nói những việc này”.
Lam y giáo chủ cũng bật cười khen ngợi.
“Thánh kỵ sĩ quả nhiên thông minh, thực ra khi nhận được tin ngài trở về ta đã gửi tin về Thần Thánh chi đô. Vừa rồi tổng bộ truyền tin đến mời ngài đến Thần Thánh chi đô gặp giáo hoàng, chút nữa sẽ có chiến hạm đến đưa ngài đến chủ thành để truyền tống đến Thần Thánh chi đô”.
Franz a một tiếng, thực ra giáo hoàng đã mời hắn đến gặp mặt rất lâu rồi nhưng sau khi chiến thắng Bridge Franz ngay lập tức đi đến Cáp Mô sơn nên vẫn chưa thể đến Thần Thánh chi đô được. Franz chợt nhận ra hắn vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm, sau khi đến Thần Thánh chi đô có lẽ hắn nên đến U Linh đầm lầy một chuyến.
Bỗng nhiên Adam từ bên ngoài bước vào cúi người hành lễ nói.
“Giáo chủ đại nhân, chiến hạm đã đến rồi”.
“Mời Thánh kỵ sĩ”.
Lam y giáo chủ mỉm cười mời Franz ra khỏi lều. Vừa mới ra ngoài Franz liền sững sờ. Bởi vì phía trước hắn đúng là một chiến hạm nhưng chiến hạm này lại là bay trên không trung. Đúng, chính xác là một con chiến hạm trên không trung. Chiến hạm khổng lồ làm bằng gỗ dài gần trăm mét, có ba cột buồm, cột giữa cao nhất đến hai mươi mét, trên đầu chiến hạm treo hình một chữ thập tự màu vàng biểu hiện cho Thần Thánh giáo đình. Hai bên hông của chiến hạm là những ô châu mai lộ ra những nòng ma tinh pháo đen ngòm.
Lam y giáo chủ nhìn ra vẻ kinh ngạc của Franz liền mỉm cười nói.
“Đây là thành quả mới của công nghệ luyện kim. Cả chiến hạm được gia cố bằng ma pháp trận làm chiến hạm như một pháo đài di động. Bên trong là một lò phản ứng tinh thạch vận hành phong hệ ma pháp trận giúp chiến hạm có thể di chuyển trên không. Chiến hạm có tổng cộng tám mươi mốt môn ma tinh pháo chia làm ba tầng, có thể hủy một pháo đài chỉ trong hai loạt bắn. Thế nhưng chế tạo được chiến hạm này rất tốn kém và phức tạp. Phải mất đến hơn một năm mới tạo ra được một chiến hạm như thế. Hiện tại cả đại lục cũng chỉ có ba chiếc chiến hạm của giáo đình mà thôi”.
Franz âm thầm gật đầu. Đây quả là một tòa pháo đài bất khả xâm phạm, nếu không phải quá tốn kém thì có lẽ Thần Thánh giáo đình đã thống nhất đại lục từ lâu rồi.
“Mời Thánh kỵ sĩ lên thuyền”.
—————————Phân cách————————–
Thần Thánh chi đô là Thánh địa của những tín đồ mộ đạo. Nơi đây luôn mang một vẻ hào quang thánh khiết. Tất cả công trình kiến trúc từ nhà ở cho đến lâu đài đều là một màu trắng tinh khôi. Hằng ngày đều có hàng vạn tín đồ đến đây tế bái Thần. Khác với những tòa thành trì khác, nơi đây đâu đâu cũng có thể thấy những Bạch y tế tự đến từng nhà chữa bệnh cho người dân. Cũng từ nơi đây từng đoàn kỵ sĩ hối hả tiến về chiến trường vì cuộc Thánh chiến. Người dân ở đây đều một lòng tin tưởng cuộc chiến tranh Thần Thánh này của họ sẽ quét sạch dị giáo đồ ra khỏi đại lục, thanh tẩy linh hồn của bọn chúng bằng ngọn lửa thần thánh.
Franz mất một ngày trên chiến hạm mới đến được chủ pháo đài sau đó truyền tống đến Thần Thánh chi đô. Lúc hắn xuất hiện thì đã ở trong Thần điện được một vị Bạch y tế tự dẫn đến diện kiến giáo hoàng.
Bên trong đại điện khổng lồ giáo hoàng ngồi yên vị trên ngai vàng, đôi mắt khép hờ nhưng cả người lại tỏa ra khí tức thần thánh và áp lực mà chỉ có Thần cấp cường giả mới có được. Franz bước vào cũng không nói gì mà từ từ đánh giá vị giáo hoàng đã nghe danh từ rất lâu.
“Bonaparte Thánh kỵ sĩ. Ta chờ ngươi đã rất lâu”.
Giáo hoàng đột nhiên nói. Franz xấu hổ gãi gãi đầu nói.
“Ta cũng muốn gặp ngài từ lâu nhưng lại bận nhiều việc nên không thể đến được Thần Thánh chi đô”.
Giáo hoàng không để ý đến hắn nói.
“Bonaparte kỵ sĩ, ngươi biết cấp bậc tu luyện của chúng ta là như thế nào không?”
Không đợi Franz trả lời giáo hoàng nói tiếp.
“Cả đại lục này ngoại trừ ngươi và thuộc hạ của ngươi hình thành một hệ thống tu luyện riêng biệt mà ta cũng không rõ ràng thì mọi người trên đại lục này đều có một hệ thống tu luyện chung. Hiện tại bọn ta là Thần cấp cường giả, mọi người đều gọi bọn ta là Thần, là đỉnh cao tột cùng của con đường tu luyện thế nhưng điều đó là sai lầm. Thần cấp như bọn ta hiện tại gọi đầy đủ là Địa Thần hoặc cũng có thể gọi là Ngụy Thần. Mà “Thần” ở đây…”
Giáo hoàng hơi ngừng một chút liền hướng về phía pho tượng của Phara tỏ vẻ thành kính nói.
“Đó chính là Thiên thần hay còn gọi là Chân thần. Thiên thần là người đã sáng tạo thiên địa, định ra quy tắc của thế giới này. So với Thiên thần thì họ là Thần mà chúng ta chỉ là người phàm. Dù là những Địa thần đỉnh phong như những Thú đế trong Ma thú sơn mạch kia thì trong mắt Thiên thần chúng cũng chỉ là con kiến hôi. Ngươi đã gặp được Thiên thần có lẽ cũng đã biết hạo kiếp sắp tới. Đại lục lần nữa đón nhận một Thiên thần giáng lâm và thật không may đó lại là Chiến thần”.
Giáo hoàng ngừng lại nhìn Franz nói.
“Ngươi biết vì sao Thần Thánh giáo đình không có pho tượng Chiến thần và Chiến thần điện bị bọn ta xem là dị giáo đồ không?”.
Thấy Franz lắc đầu giáo hoàng nói tiếp.
“Sức mạnh của Thần đến từ tín ngưỡng lực. Mà Thần Thánh giáo đình đã được lập ra từ thời thượng cổ thờ phụng Sáng Chế thần, Quang Minh thần, Trí Tuệ Thần và Chiến Thần”.
Nghe giáo hoàng nói Franz liền biết Quang Minh Thần là Phara, Chiến thần là Zenky và Trí Tuệ thần chính là vị nữ thần duy nhất. Giáo hoàng lại nói tiếp.
“Theo như sách cổ của giáo đình hàng vạn năm trước Thiên Ngoại thần đã xâm chiếm tinh cầu và Trí Tuệ thần vẫn lạc, chỉ còn lại hai vị Quang Minh Thần và Chiến thần. Nhưng không hiểu vì sao sau đó Chiến thần lại tự mình tách ra một hệ riêng và lập nên Chiến thần điện. Tín đồ của họ đều có sức chiến đấu mạnh mẽ và hiếu chiến thậm chí có chút cực đoan sẵn sàng hủy diệt tất cả mọi thứ chỉ vì đạt được sức mạnh cho mình. Về sau hai vị Thần lại xảy ra nội chiến và Chiến thần bị phong ấn sang Evil đại lục mà Quang Minh thần thì lâm vào ngủ say. Trước khi ngủ say Thần đã báo cho các đời giáo hoàng phải tiêu diệt Chiến thần điện, phá hủy tượng của Chiến thần để Chiến thần không thể thu lấy tín ngưỡng lực mà mạnh hơn. Từ đó Chiến thần điện bị xóa sổ khỏi đại lục, thậm chí ngoài giáo đình không có một ai có bản ghi chép gì về Chiến thần”.
Ngừng một chút như để Franz tiếp thu giáo hoàng lại nói.
“Thế nhưng Quang Minh thần đã không biết một điều, sức mạnh của Chiến thần không phải chỉ đến từ tín ngưỡng lực mà còn đến từ chiến tranh, thù hận của nhân loại và những sinh vật ở Evil đại lục. Chính vì vậy Chiến thần ngày một mạnh lên, tuy không thể trở lại lúc đỉnh phong nhưng vẫn có thể phá bỏ phong ấn. Khi đó Chiến thần chính là một Thiên thần chân chính trong khi bọn ta cả đời này cũng chỉ có thể dừng chân ở Địa thần bởi vì những ràng buộc của quy tắc thiên địa. Bởi vậy người có thể ngăn lại Chiến thần và trở thành Thiên thần cả đại lục này chỉ có ngươi. Người Thần chọn”.