Gần một ngàn người đứng bên bờ nhìn thấy cặp mắt của Sở Thiên Biến. Trừ thành viên Tụ Đào Đồng Minh cảm thấy có chút lạ lùng thì cũng không có phản ứng gì khác. Nhưng đám người Tân Đệ Nhất Khai Sơn quái lại khác, bọn họ chú ý tới chiếc nhẫn đeo trên ngón út Bình Hành Đức Lỗ Y, chiếc nhẫn đấy bọn họ vô cùng quen thuộc, bời vì trên tay Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú cũng đeo 2 chiếc Sóng Dữ Giới Chỉ.
“Bọn họ đả thông qua phó bản Vực Sóng Dữ hình thức Khó Khăn?” Vẻ mặt Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái cực kỳ cổ quái, lẩm bẩm nói:” Dưới tình huống không có trị liệu? Cũng không có Pháp Sư hay Du Hiệp có kỹ năng khống chế quần thể?”
Phi Vũ Thiên Mang cũng không tưởng tượng nổi, cười khổ nói:” Hơn nữa, bọn họ chỉ có 4 người.”
“Thật may là, thật may là… ” Chúa Cứu Thế Châu Phi cảm thấy thật may mắn:” May nhờ ca có nhãn lực siêu quần, hảo hán không để ý thua thiệt trước mắt a!”
Lần này mọi người mới hiểu được thế nào là vô sỉ, nhưng cũng không ai phản bác điều gì. Nếu đổi là họ, họ cũng không nguyện ý đắc tội với đám người chơi như vậy.
Mà bên kia, ánh mắt Vận Mạt tập trung vào người Tu Sĩ dấn đầu đội ngũ, vẻ mặt hiện lên sự vui mừng, nhưng khi nàng chú ý tới một chi đội ngũ khác thì nụ cười trên mặt biến mất.
“Lại là bọn họ.”
“Ừ, nàng… “
Ánh mắt Sở Thiên Biến đảo qua mọi người, trên miệng xuất hiện nụ cười như có như không.
Di Nhiên Chi Nhận cũng nhìn thấy Sở Thiên Biến cùng Hương Thảo Thiên Không, còn đám thành viên Tụ Đào Đồng Minh lao ra vây quanh vị Kiến Tập Quang Minh Mục Sư, một nữ Mục Sư chạy ra sau lưng Vận Mạt, cảnh giác nhìn Sở Thiên Biến cùng Hương Thảo Thiên Không, mật ngữ cho Vận Mạt nói:” Mạt tỷ tỷ, bọn họ… “
“Không cần lo lắng.” Ánh mắt đảo qua hai người ý bảo yên tâm, nụ cười trên mặt không đổi, nhỏ giọng nói:” Nếu tồn tại cùng Ngõa Cách hành tỉnh, bằng bản lĩnh của bọn họ, sớm muộn gì cũng sẽ chạm nhau. Gặp sớm một chút cũng tốt, hy vọng bọn họ có thể thức thời.”
Đang lúc mỗi người một tâm tư, ánh mắt vị Kiến Tập Tu Sĩ dừng trên người Vận Mạt, vẻ mặt hiền hòa nở nụ cười, nhanh chóng bước tới cho nữ Pháp Sư cười to nói:” Vận Mạt đoàn trưởng thật là để ta chờ mòn mỏi con mắt a.”
“Nào có Đậu Hũ hội trưởng, Tụ Đào Đồng Minh lần này ở Dạ Tước phát triển được xưng là tinh anh tụ tập, Vận Mạt đến đây cũng chỉ bất quá thêm gấm thêm hoa mà thôi.”
Hai người nói chuyện với nhau trên kênh công cộng mà không hề e ngại, thanh âm nhất thời bao trùm toàn trường, sắc mặt Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái khó coi vô cùng, Phi Vũ Thiên Mang mấy lần muốn lên tiếng thì bị Tân Đệ Nhất Khai Sơn Quái dùng ánh mắt ngăn lại.
“Bị coi như không thấy.” Sơ Thiên Biến chăm chú nhìn mặt đất, thanh âm không thể phân biệt được hỉ nộ, nhàn nhạt nói:” Đây là nữ nhân mà lúc trước Hương Thảo cậu coi trọng a!”
“Thiên Hồi lão đệ, cậu mà lại dùng từ ‘coi trọng’ này ta sẽ lập tức trở mặt với cậu.” Hương Thảo Thiên Không tức giận mắng trong kênh đội ngũ:” Chúng ta chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau, lợi dụng lẫn nhau mà thôi! Nữ nhân này nổi danh là ăn thịt không nhả xương, lão tử sẽ coi trọng nàng sao? Có chăng mắt ta bị mù thì không nói.”
Đang nói chuyện Chiến Sĩ Đầu mào gà dừng lại một lúc, rồi lại hung ác nói tiếp:” Thế nào? Thiên Hồi đội trưởng, chỉ cần cậu ra lệnh một tiếng, ta sẽ làm đầu tầu gương mẫu lấy lại công bằng.”
“Cậu đã từng nói nàng là thủ lĩnh đoàn Pháp Sư kiêm đoàn trưởng của Đế Quốc Chiến Minh.” Sở Thiên Biến nhìn Hương Thảo như là kẻ ngốc, ý bảo:” Cậu muốn xông lên không thành vấn đề, không liên quan gì đến chúng ta.”
“Nói đùa, nói đùa thôi.” Hương Thảo Thiên Không lập tức làm lành nói:” Hảo hắn không chịu thiệt trước mắt! Đại trượng phu chính là biết tiến biết lùi, ta làm sao lại có cái dũng của kẻ thất phu được? Thiển Lam lão ca tựa như quen biết nữ nhân này lâu hơn, cũng có thể biết nhiều hơn một chút.”
Sở Thiên Biến cười nói:” Thiển Lam huynh không giống cậu, hắn sẽ không manh động như vậy, cũng sẽ không làm ra những chuyện ngu xuẩn… “
“Vận Mạt!”
Tiếng gầm như tiếng sấm, vang lên ầm ầm khắp toàn trường, tiếng rống giận kia như một cơn lốc chấn tan những dòng nước đang chạy xiết trong Vực Sóng Dữ. Lời Sở Thiên Biến vừa bị cắt đứt, đã thấy Ngưu Đầu Nhân bên cạnh khởi động Xung Phong, giống như một chiếc xe tăng hình người hướng về phía Vận Mạt ầm ầm chạy đến.
“… chuyện gì?”
Sở Thiên Biến vừa nói xong một câu cuối, hắn nhắm mắt lại rồi mở ra, đôi mắt mầu xám tro lại hiện lên trước mặt mọi người, hắn nhìn chằm chằm vào bóng lưng Thiêu Đốt Thiển Lam trong lòng suy đoán đủ mọi chuyện mà người Chiến Sĩ này đã phải trải qua.
Tiếng gầm thét vang lên dữ dội trong kênh công cộng làm cho trái tim mọi người chấn động một hồi, sau đó mấy nghìn ánh mắt bắt đầu xoi mói, chỉ thấy một Kiến Tập Kỵ Binh Ngưu Đầu Nhân gào thét chạy tới làm cho cả mặt đất cũng trở lên run rẩy.
Trong lúc mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã thấy trường thương của Chiến Sĩ Ngưu Đầu Nhân như một tia chớp, nhàm thẳng ngực của vị nữ Pháp Sư mà đâm tới.
Trăng tàn trên cao, ánh thương như cầu vồng làm cho mọi người xung quanh cảm thấy rung động.
Các thành viên Điệp Lãng Lan Tịch Các đều cảm thấy hưng phấn, khâm phục, có người còn muốn thử một lần, nhưng mà thành viên Tụ Đào Đồng Minh chỉ có kinh ngạc và sợ hãi.
Không hiểu sao có người gan lớn như vậy, dám ở trước mặt Tụ Đào Đồng Minh tập kích liên minh bọn họ, tất cả thành viên Tụ Đào Đồng Minh cảm thấy thật khó tin, Đậu Hũ đứng ở bên cạnh Vận Mạt càng thêm kinh ngạc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn nhanh chóng xoay người vừa giơ lên pháp trượng định làm vài động tác thì phát hiện Chiến Sĩ Ngưu Đầu Nhân đã biến mất, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ:” Không muốn chết thì cút ngay cho lão tử!”
Nghe thấy vậy, khuôn mặt luôn hiện ra vẻ hiền hòa của Đậu Hũ cũng không giữ được bình tĩnh, vừa định ra lệnh cho hội tinh anh vây giết tên khốn khiếp này, nhưng không biết người nào chợt kêu lên:” Lay động hình chữ Z tứ trọng! Điệp ảnh nhị trọng xướng!!!!”
Buồng tim Đậu Hũ đột nhiên co lai, giống như toàn bộ huyết dịch trong phút chốc tập trung hết ở trên ngực, hắn theo bản năng quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy trường thương dài chừng bốn cánh tay biến ra lưỡng đạo thương ảnh, nhìn như một cặp răng lanh đánh về phía ngực Vận Mạt.
“Cao thủ, nhất lưu cao thủ, không, siêu nhất lưu cao thủ!” Dọc sống lưng Đậu Hũ đổ mồ hôi lạnh toát, lại lần nữa bác bỏ suy nghĩ:” Tuyệt đỉnh cao thủ!!!”
Nụ cười Vận Mạt khi đang nói chuyện giống như bị đóng băng, nhưng phản ứng của nàng cũng rất nhanh, nhìn trường thương đâm tới, vừa định huy động pháp trượng khởi động Liệt Diễm Trùng Kích, sau đó sử dụng Thiểm Hiên để né tráng. Ai ngờ, thanh trường thương vừa tới trước mắt liền rung lên, biến ra lưỡng đạo thương ảnh, thấy tình hình như vậy Vận Mạt làm sao có thể trấn định, thất sắc hoảng sợ kêu lên:” Điệp ảnh nhị trọng xướng.” Đồng thời thân thể mềm mại hơi nhương về phía trái khởi động Thiểm Hiện để lẩn tránh.
Mọi người đều biết, Thiểm Hiện là kỹ năng thuấn phát của Pháp Sư, tầm di động khoảng 20m, thời gian làm lạnh là 20 giây.
Kỹ năng kéo dài khoảng cách này là lá bài chủ chốt cũng là dấu hiểu của một gã Pháp Sư. Sau khi khởi động Thiểm Hiện thân hình Vận Mạt chợt lóe, sau đó mới bình phục trở lại, nàng không nghĩ rằng mình đột nhiên bị một gã Chiến Sĩ tập kích.
Nhưng ngay sau khi thân hình nữ Pháp Sư chớp động, trường thương Thiêu Đốt Thiển Lam cũng không dừng lại, hướng về khoảng không phía trước đánh ra một vòng thương ảnh lại nhanh chóng nghiêng người, hai tay cầm thương đánh xuống, ngay sau đó trường thương kịch liệt xoay tròn hai vòng, nhìn cũng không nhìn đâm thằng về phía bên phải mình.
Quét Ngang + Đoạn Cân + Thương Kích Xuyên Thứ
“-240 (nhược điểm bạo kích)” !
“-100 (nhược điểm công kích)” !
“-300 (nhược điểm bạo kích)” !
Lúc này Vận Mạt vừa thuấn di xong, đột nhiên cảm thấy thân mình run lên, phát hiện ra không biết mình đã trúng Đoạn Cân từ lúc nào, tốc độ di chuyển bị giảm 50%, theo tiếp đó là HP nháy mắt bị bay mất 30%, khuôn mặt tuyệt mỹ kia phút chốc đã trắng bệnh không còn chút máu.
Sau lưng vang lên một tiếng cười đùa:” Một Pháp Sư ngay cả Thiểm Hiện còn không làm được, vậy mà cũng vọng tưởng lật đổ chiếc ghế Đại Ma Đạo Sư của Thấm Nhiên Yên Vũ.”
Vận Mạt nghe thấy vậy bắt đầu hoảng sợ, lời nói này giống như nàng đã từng được nghe ở nơi nào đó.
Nữ Pháp Sư quay đầu lại nhìn chằm chằm Kiến Tập Kỵ Binh đang thong thả đi tới, lộ ra vẻ kinh ngạc, chần chừ nói:” Cậu… chẳng lẽ…”
Nhìn ánh mắt Vận Mạt mang theo vẻ hoài nghi cùng thù hận làm cho Thiêu Đốt Thiển Lam chấn động, cả người bắt đầu tỉnh táo lại, thầm nói:” Hỏng bét!”
“Ách..”
Sở Thiên Biến đứng từ đằng xa thấy vậy, không chút nghĩ ngợi liền vung Pháp Trượng Gai Nhọn lên, Nguyệt Diêm nhất thời được khởi động, một cột sáng nhỏ rơi vào người Vận Mạt.
“Đinh… người chơi Vận Mạt bị người chơi Tuyệt Thiên Hồi công kích, tổn thất 40 điểm HP, mỗi 3 giây bị trừ 8 điểm, kéo dài 12 giây.”
Nhất thời lực chú ý của Vận Mạt bị di dời, nàng hung hăng nhìn chằm chằm Sở Thiên Biến, tức giận nói:” Tuyệt Thiên Hồi, cậu có ý gì?”
Sở Thiên Biến nhìn nàng áy náy nói:” Xin lỗi! Vận Mạt tiểu thư, đội viên của ta quá thô bạo, chẳng qua hắn cũng bất bình giùm ta, ta cũng không thể trách hắn điều gì.”
“Đêm đó, sau khi chia tay các đội viên của ta vẫn luôn bất bình chuyện đấy.” Sở Thiên Biến nhẹ nhàng chuyển động Sóng Dữ Giới Chỉ trên ngón út, trên mặt từ từ xuất hiện nụ cười lạnh lùng, nói:” Vị đội hữu này muốn chứng minh với ta, cho dù nàng đạt được món đồ đấy cũng chẳng qua chỉ là một tên Pháp Sư tầm thường mà thôi. Bây giờ sự thật đã ở trước mắt, hắn đúng..Nàng ngoại trừ gương mặt và dáng người, còn lại cũng chỉ có thế…”
Ngón út đột nhiên được giơ lên, âm thanh lạnh lùng nói trên kênh công cộng:” Rác rưởi, bây giờ lại còn dám ở trước mặt ta biểu hiện ra dáng vẻ như vậy..”
“Phanh!”
Thiêu Đốt Thiển Lam nghe vậy trường thương như rắn độc đâm thẳng vào ngực Vận Mạt, Toàn Thương Chấn Đang được khởi động trong nháy mắt, đem nữ Pháp Sư kia xoay tròn trên mũi thương, lắc lư mấy cái, sau đó hướng xuống mặt đất ầm ầm đập xuống, nữ Pháp Sư phút chốc bị biến thành một khối thi thể không còn sức sống…