“Đông Chu Liệt Quốc” là một tiểu thuyết lịch sử nổi tiếng của Trung Quốc, do Phùng Mộng Long biên soạn. Tác phẩm mô tả thời kỳ từ cuối thời nhà Chu (khoảng thế kỷ 8 TCN) đến khi nhà Tần thống nhất Trung Quốc vào năm 221 TCN. Đây là giai đoạn đầy biến động với nhiều cuộc chiến tranh giữa các nước chư hầu, nổi bật với các sự kiện lịch sử và nhân vật nổi tiếng.
Tóm tắt nội dung chính:
- Thời Xuân Thu (770-476 TCN): Giai đoạn này bắt đầu với việc nhà Chu suy yếu và mất quyền kiểm soát các chư hầu. Các nước chư hầu như Tề, Tấn, Sở, Tần, Ngô, Việt nổi lên và tranh giành quyền lực. Những câu chuyện nổi bật trong thời kỳ này bao gồm việc Bá Di và Thúc Tề kháng chiến, Tôn Tử viết “Binh pháp”, Khổng Tử du thuyết, và sự trỗi dậy của Ngũ Bá (5 vị bá chủ).
- Thời Chiến Quốc (475-221 TCN): Đây là thời kỳ các nước chư hầu đấu tranh quyết liệt để giành quyền thống trị Trung Quốc. Bảy nước lớn (Tề, Sở, Yên, Hàn, Triệu, Ngụy, Tần) thay phiên nhau tranh đoạt. Trong thời gian này, nhà Tần dưới sự lãnh đạo của Tần Thủy Hoàng đã thống nhất các nước chư hầu, chấm dứt thời kỳ Chiến Quốc và thành lập nhà Tần.
Những nhân vật nổi bật:
- Khổng Tử: Nhà tư tưởng và triết gia nổi tiếng, người sáng lập Nho giáo.
- Tôn Tử: Tác giả của cuốn binh pháp “Binh pháp Tôn Tử”.
- Tần Thủy Hoàng: Hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc, người đã thống nhất đất nước sau thời kỳ Chiến Quốc.
- Bạch Khởi, Liêm Pha, Lý Tư: Các tướng lĩnh và quân sư nổi tiếng trong thời kỳ này.
Ý nghĩa: “Đông Chu Liệt Quốc” không chỉ phản ánh lịch sử Trung Quốc trong thời kỳ Xuân Thu và Chiến Quốc mà còn cung cấp nhiều bài học về chiến lược, lãnh đạo và chính trị. Tác phẩm này có ảnh hưởng lớn đến văn hóa và lịch sử Trung Quốc, được xem là một trong những kiệt tác của văn học cổ điển Trung Quốc.