Trong tay Tiêu Viêm, Thiên hỏa Hằng Cổ Xích lập tức phát ra ánh lửa chướng mắt, nóng bỏng như là dung nham đột nhiên tỏa ra.
Tiêu Viêm lật bàn tay một cái, thủ ấn đột nhiên nhất biến, Thiên hỏa Hằng Cổ Xích to lớn trực tiếp đối với Cương Thứ cự thú đánh tới.”Xùy — ” Tiêu Viêm một thước đánh xuống phần đầu của Cương Thứ cự thú từ phía sau lưng, khiến nó một Cương Thứ cự thú quay người lại, cái đuôi to lớn liền hướng về phía Tiêu Viêm vùng đến, tốc độ cực nhanh làm cho Tiêu Viêm căn bản không có cách trốn tránh, thân hình Tiêu Viêm run lên, toàn bộ thân thể lần nữa bị đánh bay đi.Lực lượng khổng lồ từ Cương Thứ cự thú căn bản khiến thân thể Tiêu Viêm không có cách tiếp nhận nổi, một kích này đã trực tiếp làm cho Tiêu Viêm ngất đi mang theo thương tích cực nặng.
Nhị tinh Đấu Đế đối mặt với Tứ tinh ma thú thực sự là không đủ khả năng chịu đựng nổi cho dù chỉ là một kích.Cương Thứ cự thú cũng bởi vì bị Ý giai đấu kỹ của Tiêu Viêm mà trên đầu bị vạch ra toàn máu, nó gào lên điên cuồng, trong mắt sát ý tràn ngập, di chuyển thân thể nặng nề như Thái Sơn chậm rãi đến phía Tiêu Viêm đang hôn mê ngã ở dưới đất.”Ai…!Phải ra tay cứu ngươi một mạng rồi ” Từ bên trong Tử Thần Hư Linh tháp, Trạm lão thở dài một hơi, vừa mới chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên, từ trong túi áo Tiêu Viêm, một đạo hàn quang lướt qua trông như là một con mắt trong suốt xuất hiện tại không trung, U Tuyệt Minh Linh! Nhất thời, một loại lực lượng vô hình không cách nào so sánh được thẩm thấu mà ra, bao trùm lấy ma thú ở xung quanh, nháy mắt chúng liền bị bạo thành huyết vụ, những ma thú không bị che phủ thì nhao nhao chạy trốn, rời xa khỏi nơi này, hết thảy chung quanh lập tức trở nên yên tĩnh lại.Mà Cương Thứ cự thú hiển nhiên cũng nhận trọng thương, nó lập tức cảm nhận được độ nguy hiểm này, rít lên một tiếng, quay người định chạy trốn, nhưng vừa bước một bước, tại phần cổ của nó, liền xuất hiện một vòng vết máu, cái đầu to lớn của Cương Thứ cự thú nháy mắt rơi xuống, máu tươi như phun ra như suối.Cương Thứ cự thú ngã xuống đất, Quỷ linh phút chốc lại bay về chui vào trong túi áo của Tiêu Viêm.Tiêu Viêm lúc này sớm đã hôn mê bất tỉnh.
Một tia năng lượng ấm áp tại trong thể nội Tiêu Viêm lướt qua, đem thương thế bên trong cơ thể của hắn dần dần được chữa trị.Không biết qua bao lâu, Tiêu Viêm chậm rãi mở mắt ra, vừa mới tỉnh lại liền nhảy dựng lên.
Trước khi hôn mê một giây, Tiêu Viêm chỉ nhớ rõ mình đã bị cái đuôi của Cương Thứ cự thú cho một kích, mà lúc này thi thể của Cương Thứ cự thú lại đang nằm tại bên cạnh mình, chuyện này rốt cuộc là sao? Tiêu Viêm trong lòng hoang mang.”Đã có chuyện gì xảy ra vậy?” Tiêu Viêm tranh thủ thời gian liên hệ Trạm lão, hắn đoán chỉ có thể là Trạm lão ra tay.
“Là Quỷ linh cứu ngươi.
Vừa rồi ta chỉ cho ngươi uống một chút đan dược chữa thương”.
Trong lòng Tiêu Viêm vang lên giọng nói của Trạm lão.Tiêu Viêm nghe vậy đột nhiên lấy lại tinh thần, hắn cơ hồ quên mất trong túi áo mình có Quỷ linh.
Đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ túi áo, biểu đạt ý cảm kích của mình đối với Quỷ linh, vừa rồi thực sự rất nguy hiểm, nếu không phải nhờ Quỷ linh xuất thủ, thì e rằng bản thân Tiêu Viêm bây giờ đã chết.Sau đó Tiêu Viêm vội vàng chạy về phía mình che giấu Tiêu Kỳ, tranh thủ thời gian lấy ra thuốc chữa thương, bỏ vào miệng Tiêu Kỳ, sau đó ôm nàng vào trong sơn động cẩn thận.
Tiêu Kỳ thụ thương cũng không nhẹ, muốn tỉnh lại khả năng phải cần một chút thời gian.”Tiểu tử, Tứ tinh ma thú có ma hạch đối với ngươi bây giờ cũng là đồ vật không tệ, không nên bỏ qua.” Giọng nói Trạm lão vang lên lần nữa..